bố và mẹ đã gặp nhau từ khi nào

Bài viết số 1 lớp 7 đề 1: Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện lí thú (hoặc cảm động) mà em đã gặp ở trường. BÀI LÀM. “Tùng! Tùng ! Tùng!”- tiếng trống tan học vừa dứt, tôi vội chạy ngay về nhà với hộp quà cầm trên tay. Ôi! Con đường hôm nay sao mà dài quá, đi mãi Các con giáp hoặc rất hợp hoặc không hợp nhau. Xếp 12 con giáp theo vòng tròn, 2 con giáp đối đầu trực diện với nhau (cách nhau 6 năm, ví dụ như Tý và Ngọ) có thể sẽ không bao giờ tìm được tiếng nói chung. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa họ cũng có thể tốt đẹp nếu người Sẽ làm nhiều điều mà những người em đã từng gặp rồi vấp ngã và đau lòng vì họ, nói mà không làm được cho em. Người ấy sẽ không bao giờ làm em phải khóc, cũng chẳng bao giờ mong là em phải đau lòng khi ở bên họ. Ở đây bố mẹ cháu đã không thể giao tiếp với nhau để hiểu nhau và chia sẻ với nhau. Bố cháu đã tìm cách giải quyết mâu thuẫn, sự căng thẳng bằng rượu và điều đó chẳng giúp giải quyết vấn đề mà còn làm cho mối quan hệ giữa bố mẹ cháu tệ hơn. Còn mẹ cháu Video TikTok từ ᴊᴏsᴇᴘʜɪɴᴇ🧸 (@princessjosephine_12): "Tuy gắn bó với nhau từ khi còn trong bụng mẹ, Hoàng gia Đan Mạch gây bất ngờ cho không ít người khi tiết lộ Hoàng tử Vincent và Công chúa Josephine được cho học ở các lớp khác nhau khi đến trường, khác với đại đa số cặp sinh đôi thông thường khác. Site De Rencontre Non Payant Pour Les Hommes. Trước khi viết những dòng tâm sự này tôi đã suy nghĩ rất nhiều bởi biết hoàn cảnh của mình còn may mắn hơn bao người khác, nhưng thật sự khi có một nỗi niềm không biết chia sẻ cùng ai, nó giống như cái gai đang cắm vào tâm trí mình. Rồi sau những tháng năm ôm cái gai và có lẽ là vết thương đó, tôi quyết định viết lên những dòng tâm sự của mình. Tôi 27 tuổi, đã có vợ và một cậu con trai 18 tháng, đang sống cùng gia đình vợ. Bố mẹ ly dị nhau từ khi tôi còn là một đứa trẻ. Tôi sống ở gia đình vợ và luôn thấy mặc cảm, tự ti. Không phải vì họ cao sang hay thế nào mà vì gia đình vợ đối với tôi tốt quá. Bố vợ đã mất, có thể nói mẹ vợ coi tôi như con đẻ. Trong khi đó, bố đẻ lại hững hờ và vẫn ngẩng cao đầu khi để đứa con trai mình đi ở rể mặc dù ông là người có điều kiện kinh tế. Mẹ tôi chẳng có gì, những năm tháng tôi đi học vẫn cố gắng gửi tiền về cho mẹ dù ít dù nhiều. Ngẫm lại tôi thấy do mình đầu óc nông cạn hay sao mà bố con tôi không thể gần nhau. Từ lúc nhỏ, gia đình sum vầy là khao khát của tôi. Tôi cảm giác dường như mình không còn là con ông từ khi cưới vợ. Tôi tự tay lo liệu đám cưới, may mà cũng có mẹ vợ giúp dù bà chỉ là người dân lao động chân tay. Cảm giác mang ơn người khác làm tôi thấy nặng nề. Ngày cưới của tôi là ngày ảm đạm và buồn tẻ nhất, cố gắng vui với những uất ức ở trong lòng. Một mình tôi tự tay lo liệu đám cưới từ chuyện xe cộ, hội trường tổ chức và quan trọng nhất là tiền. Trong khi đó, bố chỉ đưa tôi 10 triệu, còn dặn là mua chiếc giường cưới cùng chăn ga gối nệm 2 triệu thôi. Tôi nghĩ cũng buồn cười, số tiền ông đưa chưa đủ để mua vàng và đưa cho mẹ trao cho nhà gái mặc dù sau này tôi và vợ đều đưa lại cho bà. Ông hứa sẽ cho tôi 15 mâm nhưng thực sự thấy đó là chỉ là cách lấy "xôi làng đãi kẻ ăn mày". Tôi thấy buồn và mặc cảm. Ngày đó, tôi đến nhà ông không cho vào nhà, đành im lặng và quay xe về không một lời nói, đám cưới con trai mà sao như đi ăn trộm. Bố có vợ hai nhưng sao lại có thể làm như vậy với tôi mặc dù hồi nhỏ bố thương tôi lắm. Tôi không hiểu ông nghĩ gì khi đề nghị để vợ hai của ông đứng lên hội trường cùng mẹ tôi và khi ấy ông sẽ lo lắng mọi chuyện. Tôi không cho phép điều đó, thế là ông giận, còn đi nói với họ hàng bên ngoại "Nuôi con chừng ấy năm khôn lớn rồi nó lại quay lưng". Ông bảo cho tôi miếng đất nhưng tôi giận và tự ái nên không lấy, nhưng bản thân đâu biết gì về việc ấy. Tôi không hiểu ông có ẩn ý gì không. Cưới vợ xong, vợ chồng tôi đi ở trọ, không biết có phải vì thấy con vất vả mà ông lại một lần nữa đề nghị tôi đến xin lỗi mẹ kế rồi sẽ cho tôi miếng đất. Ông không nói với tôi mà đến nói với vợ tôi. Sau hôm ấy, tôi chuyển nơi trọ và dặn mọi người đừng cho ông biết địa chỉ cũng như số điện thoại. Tôi trở nên căm hận và càng khép mình với mọi người. Ngày con trai chào đời, tôi đang ở Hà Nội lo công việc. Ông cũng đến và đưa cho vài triệu, tôi không biết và khi biết đã tự hứa sau này sẽ trả hết. Sau khi sinh con, tôi đưa vợ về ở với gia đình vợ, ông cũng chỉ đến thăm cháu vài lần cho đến tận giờ khi con đã 18 tháng tuổi. Lại thêm một lần nữa ông đề nghị tôi đến làm lành với mẹ kế giống như kiểu xin lỗi rồi ông sẽ cùng với mẹ kế cho tôi 200 triệu. Tôi nghĩ cũng buồn cười vì một tỷ hai qua 18 tháng chỉ còn 200 triệu, với lại tôi là con trai ông chứ có quan hệ máu mủ gì với người đàn bà đó đâu mà ông cứ khuyên tôi phải luỵ. Khi nghe tin, tôi đã tới ngay nhà ông, mục đích là gặp kẻ đã phá hoại gia đình mình để nói điều phải trái. Tôi không cần gì cả, vậy nên đừng làm vướng bận cuộc sống của tôi. Tôi đã ngồi nói với ông những điều ấy, đến khi cảm thấy không thuyết phục được tôi, ông lại viện cớ đi có việc. Tôi nghĩ sao lại phải đi xin lỗi kẻ đã phá vỡ gia đình mình? Nếu mẹ kế biết điều hay lẽ phải đáng ra người được xin lỗi phải chính là mẹ tôi, anh trai tôi và tôi. Có thể mọi người sẽ đánh giá tôi dại vì không tranh thủ lấy tiền rồi sau này muốn ra sao thì ra, nhưng tôi không thích vậy. Tôi chỉ xin lỗi khi sai, đằng này tôi chẳng sai gì cả. Có hay chăng tính tôi lúc đó nóng và gay gắt phản đối chuyện đó giữa họ hàng bên nội khi tôi về giỗ ông nội. Tôi thấy buồn cười. Tôi là con trai của ông mà lại không bằng người mẹ kế. Tôi đã nghĩ không hiểu có phải mình không biết suy nghĩ sâu xa để hiểu được ẩn ý của ông hay là như thế thật. Tôi sống trong căm hận, hận mẹ kế, hận cả bố, bản thân luôn khép mình với mọi người. Mỗi khi đi ngủ và lúc thức dậy tôi lại thấy đầu óc mình chìm trong uất hận. Đến tận hôm nay, tôi đã xoá hết số điện thoại họ hàng bên nội và cả của bố, coi như tôi không còn là con cháu nữa, muốn làm một người dưng với bên nội. Tôi nghĩ sau việc lần này ông sẽ không bao giờ đến nữa, cũng mong điều đó dù thực sự tôi thấy rất buồn. Nỗi buồn đó âm thầm và nhoi nhói trong tâm trí tôi. 27 tuổi đời, kinh nghiệm cuộc sống chưa nhiều, phải chăng đây là một trong những bài học đầu đời của tôi? Cùng hướng đến việc nuôi dạy con trở thành người tốt trong tương lai nhưng giữa bố và mẹ có phong cách khác nhau. Một trong những điều hấp dẫn nhất của loài người là sự khác biệt đáng kinh ngạc giữa suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ. Họ gần như đến từ hai thế giới khác nhau và đây là lý do tại sao người ta thường nói rằng phụ nữ đến từ sao Kim và đàn ông đến từ sao Hỏa. Những khác biệt này rất rõ ràng ngay cả khi nói đến việc nuôi dạy con cái. Nuôi dạy con cái là quá trình thúc đẩy và hỗ trợ sự phát triển về thể chất, cảm xúc, xã hội và trí tuệ của trẻ từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành. Quá trình này có sự đóng góp của cả bố và mẹ. Trên thực tế, các ông bố bà mẹ thường có phong cách chăm sóc con cái hoàn toàn khác nhau. Mẹ thường thể hiện sự lo lắng, căng thẳng trong khi cha thường tỏ ra bình tĩnh và đôi khi lại ngược lại, mẹ tỏ ra mạnh mẽ quyết liệt, cha lại có thể nhượng bộ. Các bà mẹ thường có xu hướng bị áp lực, mệt mỏi trong khi những người cha thường thoải mái, dễ dãi hơn trong việc chăm sóc con. Dù có sự khác biệt nhưng tất cả đều xuất phát từ lòng yêu thương. Và điều quan trọng nhất là luôn giữ cho trẻ sự hứng thú với mọi việc và cùng giáo dục con thành người tốt. Dưới đây là 8 tình huống chứng minh rõ ràng nhất sự khác nhau trong cách dạy con của bố và mẹ Cách giới thiệu thế giới với con Mẹ Hãy nhìn con chim trên trời kìa con Cha Hãy xem con ếch cha vừa mới bắt được này. Con có muốn thử hôn nó một cái không? Cách dạy con dọn dẹp nhà cửa Mẹ Hãy thật cẩn thận và đừng làm rơi vỡ bất cứ thứ gì nhé Cha Nhìn tóc con này, hay chưa. Thích quá, cha làm lại lần nữa đi Khi dạy con chơi trò chơi mới Mẹ Mẹ làm mẫu cho con rồi đó. Con làm thử lại nhé Cha Chơi và đóng vai thành câu chuyện. Cha nói "Trung sĩ, chúng ta được yêu cầu đi ngay đến quân khu B" Mẹ tỏ ra lo lắng gay gắt trong khi bố bình tĩnh hơn Mẹ Con đi chơi về muộn 2 giờ đồng hồ. Mẹ đã gọi điện thoại cho con hàng nghìn lần rồi đó biết không vậy? Cha Con về muộn 2 giờ liền. Mẹ rất lo lắng cho con. Khi đưa con đi bác sĩ Mẹ Không phải sợ đâu con. Mẹ ở đây rồi Cha Tiêm đi y tá ơi, tôi không thể giữ thêm được nữa. Khi đi du lịch Mẹ Hãy kiểm tra xem đã có đủ tất cả các đồ chưa con. Cha Con mang phao bơi rồi thì chúng ta đi thôi nào! Khi chăm trẻ sơ sinh Me vừa bế ru con ngủ vừa pha sữa, có thể làm nhiều việc cùng lúc Cha Bế trẻ sơ sinh cũng cảm thấy run, lo lắng Mẹ Con đừng ăn bim bim nữa, để mẹ làm bánh mì cho con nhé! Cha Tại sao con ăn bim bim một mình vậy? Cha cũng muốn ăn nữa. Trẻ sơ sinh gặp họa vì sợi tóc tí ti, bà mẹ người Australia bày mẹo tháo gỡ nguy hiểm Người mẹ ở Australia cảnh báo cha mẹ về hậu quả nghiêm trọng liên quan những sợi tóc nếu dính vào tay, chân trẻ mà nhiều người không để ý. Hoàng Dung lược dịch Trên mạng xã hội Douyin, cô gái họ Luo, 25 tuổi, đến từ tỉnh Giang Tô Trung Quốc, cho biết bị bố mẹ ruột bỏ rơi khi cô mới một tháng tuổi. Luo chỉ phát hiện sự thật vào năm 19 tuổi khi bố mẹ ruột trở về tìm từ đó, cô gái trẻ liên tục bị họ quấy rối, buộc tội "vô lương tâm" và "ác độc" vì từ chối đoàn tụ. Họ cũng chỉ trích bố mẹ nuôi của Luo "đã không dạy dỗ con tử tế", SCMP đưa tin. Cô tiết lộ bố mẹ ruột sống trong một ngôi làng tự xây khi cô sinh ra. Điều này cho thấy họ đủ khả năng nuôi dạy cô. Hai năm sau khi bỏ rơi con gái, họ sinh thêm một bé đây, họ cử một người chú đến nói với Luo rằng người em trai mà cô chưa từng gặp mặt đã có bạn gái và yêu cầu cô "làm thân với anh ta"."Họ chưa bao giờ đến thăm tôi một lần trong 20 năm qua. Giờ đây khi tôi trưởng thành, họ muốn tôi báo đáp", Luo bị bố mẹ đẻ bỏ rơi khi cô mới một tháng tuổi Ảnh Douyin.Các bài đăng trên mạng xã hội của Luo đã lan truyền từ cuối tháng 5. Những người dùng mạng bày tỏ phẫn nộ về hành động "trơ trẽn" của bố mẹ ruột Luo. Cộng đồng mạng cho rằng những gì họ theo đuổi là sự giúp đỡ tài chính từ con gái mà họ đã bỏ rơi để giúp nuôi dạy con trai cho biết bố mẹ nuôi là những người nông dân thật thà và khiêm tốn. Họ đã bỏ rất nhiều tiền và công sức để chính thức nhận nuôi và nuôi dạy cô thật tốt như đứa con duy nhất của họ."Lương tâm đáng giá bao nhiêu? Không có gì sai khi tôi là một bé gái bị bỏ rơi", Luo viết trong bài đăng của thống trọng nam khinh nữ đã dẫn đến tỷ lệ chênh lệch giới tính ở Trung Quốc. Theo Tổng điều tra dân số toàn quốc lần thứ 7 năm 2020, tỷ số giới tính khi sinh là 111,3 nam trên 100 dù con số này đã giảm so với cuộc điều tra dân số lần thứ sáu cách đây một thập kỷ, là 118,06. Nhưng nó vẫn chưa bằng với tỷ lệ giới tính khi sinh tự nhiên do Tổ chức Y tế Thế giới ước tính, dao động từ 103 đến 107 bé trai trên 100 bé báo cáo Khoảng cách giới tính toàn cầu năm 2022 của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, tỷ số giới tính khi sinh của Trung Quốc xếp thứ 145 trên 146 quốc gia được khảo tượng chuộng con trai thể hiện qua một số hoạt động như Phá thai lựa chọn giới tính, tiếp tục sinh con cho đến khi sinh con trai hay đặt tên phân biệt giới tính cho con gái để thể hiện mong muốn có con trai. Điều này ngày càng bị phản đối những năm gần đây trong bối cảnh phong trào nữ quyền trỗi video mới nhất vào ngày 1/6, Luo cho biết "Khi tôi trở thành mẹ của một bé gái dễ thương, tôi mới biết cha mẹ đã khó khăn như thế nào để nuôi dạy tôi. Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ con cái". TTO - Cuốn sách với vài trăm câu hỏi phong phú đã “nghĩ giùm” cho các chị rất nhiều, và giúp tạo nên chiếc cầu nối để cha mẹ hiểu con cái rõ hơn. Ảnh Âu Lan Cách đây bốn năm, khi bắt đầu đặt ra những câu hỏi cho cậu con trai 6 tuổi tên Pôn mỗi tối, với mong muốn tạo mối dây liên kết giữa mẹ và con hoặc giúp con tập nói lên suy nghĩ của chính mình, chị Thư một người mẹ của hai đứa con không ngờ bộ sách hai tập gồm gần 300 câu hỏi xuất phát từ tình yêu đầy bản năng người mẹ của chị đã nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ hàng trăm người mẹ khác... Tớ nghĩ gì khi còn bé... là bộ sách học mà vui, vui mà học với những câu hỏi ngẫu nhiên mà mẹ của Pôn nghĩ ra mỗi ngày. Đầu tiên, đó chỉ là trò chơi vui vẻ của hai mẹ con với những câu hỏi đơn giản như Con nêu ra ba thói quen tốt của mình, Con hãy ghi ra những thứ không thể thiếu trong một chuyến đi chơi xa ba ngày... Càng ngày chị Thư càng phải động não để nghĩ ra những câu hỏi thú vị và khơi gợi trí tưởng tượng cùng khả năng tư duy của trẻ. Đó có thể là câu hỏi mang tính khám phá bản thân và cảm xúc buồn vui, thể hiện sự quan sát về những người xung quanh như bố mẹ, hay câu hỏi về một tình huống giả định, về tương lai... Và Pôn nhiều lần làm bố mẹ bật cười vì tính hài hước của mình “Nếu được đem theo một người ra đảo hoang, Pôn đem theo ba bởi vì ba biết đào cái hố để mà ngủ, trời mưa có cái hố biết che mưa. Ba còn biết chặt cây để mà về Việt Nam”. Thế giới trẻ con sinh động và bất ngờ, nên cùng một câu hỏi sẽ có những câu trả lời khác nhau. Như Phương Linh, bạn gái 7 tuổi, bạn của Pôn và Oliu, khi được hỏi “Nếu con là người mẹ, con sẽ nói gì với con mình sau một ngày dài không gặp nhau?” thì em đã viết “Con sẽ hỏi con gái của con là con đang làm gì đó, con có vui không, thay vì hỏi bảng cửu chương học tới đâu rồi?”. Hay Yên, bé trai 10 tuổi, đã viết “Khi tôi 100 tuổi, mặt tôi sẽ có nếp nhăn. Tôi sẽ có tóc bạc. Tôi sẽ chơi cờ. Tôi có thể có tàn nhang. Tôi muốn làm chủ tiệm và tôi muốn bơi giỏi”. Là dạng sách tương tác đối thoại, nhưng bộ sách đã được trình bày thiết kế ngộ nghĩnh sinh động với những hình vẽ đầy màu sắc trên từng trang, tạo cảm giác thích thú khi ngồi viết lên suy nghĩ của mình. Nó khác với những cuốn sách bài tập khô khan mang đến cảm giác “phải học” thay vì được chia sẻ và trò chuyện. Rất nhiều bà mẹ đã viết cho tác giả bộ sách với những nỗi niềm đồng cảm. Cuộc sống quá bận rộn, sáng sớm tất bật rời nhà và khi trở về ai cũng mệt nhoài. Cuốn sách với vài trăm câu hỏi phong phú đã “nghĩ giùm” cho các chị rất nhiều, và giúp tạo nên chiếc cầu nối để cha mẹ hiểu con cái rõ hơn. Là một người mẹ, điều chị Thư thực hiện đã nhận được đồng cảm của nhiều bà mẹ khác, Tớ nghĩ gì khi còn bé... làm các bà mẹ gặp nhau, còn khiến cả nhà cùng lưu lại những nghĩ suy của con cái trên trang viết, sẽ quý biết chừng nào, những trang viết khi con còn bé. Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0 Chuyển sao tặng cho thành viên x1 x5 x10 Hoặc nhập số sao Đời sốngTổ ấm Chủ nhật, 14/3/2021, 1300 GMT+7 MỹNatalie Muñoz, 15 tuổi nhưng bố mẹ đã chia tay từ khi cô bé tám tuổi. Nhớ lại quãng thời gian vừa qua, Natalie nhận ra mình đã trải qua "nhiều tầng đau đớn". Cô bé ở California này đã kể lại cảm xúc của một đứa trẻ khi bố mẹ ly hôn với phóng viên của tờ The New York Times. Minh họa New York Times. Cách đây bảy năm, một buổi tối, bố mẹ đi vào phòng khách và tắt TV khi cháu đang xem chương trình yêu thích. Ban đầu, cháu cảm thấy khó chịu và rồi thấy bối rối khi bố mẹ giải thích rằng hôn nhân của họ không ổn và họ sẽ chia tay nhưng vẫn coi nhau là với bất kì đứa trẻ nào, đặc biệt là với đứa con một như cháu, vụ ly hôn đó gây ra một nỗi đau giống như mất đi người thân. Ban đầu cháu không chấp nhận sự thật. Cháu vẫn đi cùng bố hoặc mẹ tới văn phòng bất động sản hay đi xem nhà mới. Cháu mơ về cảnh vào buổi tối về nhà, bố mẹ đang cùng nhau nấu ăn, nhìn thấy mình họ mỉm cười và nói "Bố mẹ xin lỗi đã làm con yêu lo lắng, nhưng bây giờ mọi chuyện ổn rồi con ạ".Cho tới khi bố mẹ thỏa thuận mua hai căn nhà và chia đôi số đồ đạc thì cháu mới nhận thấy giấc mơ về gia đình hạnh phúc, có cả bố và mẹ sẽ không bao giờ thành hiện thực. Những ngày sau đó, cháu bắt đầu cảm thấy ghen tị với các bạn mỗi khi thấy họ được cả bố và mẹ đến đón lúc tan lớp 6, khi phải hoàn thành một bài tập khoa học, tạo một ngọn núi lửa thì cháu phải bê ngọn núi của mình chạy qua lại giữa nhà bố và mẹ. Trong khi đó các bạn chỉ cần để ngọn núi nằm ở gara hay tầng hầm và làm đến lúc nào xong thì theo đó là sự chán nản, mà thực sự thì cũng không biết đó có phải là cảm xúc chán nản hay không nữa. Vào thời điểm đó, cháu thường thu mình và thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Với mọi câu hỏi đều được trả lời "Vâng ạ". Cháu không có chính kiến với bất kì chuyện gì bởi lẽ kể cả nêu lên ý kiến của mình thì có thay đổi được điều gì đâu. Bố mẹ chắc chắn vẫn chia tay và cháu sẽ vẫn nộp bài tập về nhà môn tiếng Anh vào mỗi các buổi tối, cháu vẫn thường tưởng tượng cuộc sống sẽ khác như thế nào nếu bố mẹ không ly hôn. Không có ai ở bên để tâm sự, nên trí tưởng tượng bắt đầu trở nên phong phú hơn. Cháu tưởng tượng ra cảnh cả gia đình gồm bố mẹ và mình vẫn sống chung một nhà; cháu có thể ngửi thấy cả mùi nước hoa của mẹ và mùi nước súc miệng của bố vào buổi sáng khi họ cuống cuồng chuẩn bị đi làm. Có lúc cháu lại tưởng tượng ra bữa tiệc sinh nhật lần thứ 10 diễn ra vui vẻ với tất cả bạn bè và cả gia rất lâu cháu mới thoát khỏi thời kì hoang tưởng này. Nhưng đến tận bây giờ cháu vẫn không chắc liệu mình đã dứt hẳn hay chưa. Có vẻ cháu đã vượt qua từng giai đoạn nhỏ để thoát khỏi cảm giác mùa hè năm lớp 5, cháu chuyển từ một trường tiểu học tư thục nhỏ mà ấm cúng sang ngôi trường công cấp hai rộng lớn. Khi ngày khai trường sắp đến, cháu cảm thấy vô cùng phấn khích vì cảm thấy đây là cơ hội để "tái sinh". Cháu sắp từ bỏ một nơi mà ai cũng biết chi tiết về đời sống riêng tư của mình sang một nơi mà không ai biết sang ngôi trường mới, cháu bắt đầu tưởng tượng về một điều kì diệu là bố mẹ cưới nhau lại hoặc là họ chưa thực sự ly dị. Ở trường, cháu không bịa ra các câu chuyện mà chỉ không nghĩ hay nhắc gì tới chuyện bố mẹ chia tay. Cháu thường nghĩ về những lần gia đình đi nghỉ và những nếp sinh hoạt như thể bố mẹ chưa từng bỏ nhau. Cháu tự nhủ rằng nếu những điều đó đã là hiện thực thì chúng có thể trở thành hiện thực thêm một lần cứ tự thuyết phục bản thân mình như vậy trong suốt những năm học cấp hai, ngay cả khi các bạn cùng lớp bắt đầu phát hiện ra sự thật. Chiếc ba lô nặng 9 kg đeo đến trường chứa đầy quần áo và đồ vệ sinh cá nhân. Điều đó khiến mọi người đặt câu hỏi. Thế nhưng cháu vẫn tiếp tục tự huyễn hoặc và cho rằng nếu mình thường xuyên nghĩ về giấc mơ, nó sẽ thành hiện thực. Nhưng giấc mơ chưa bao giờ thành hiện cha mẹ chia tay và ổn định cuộc sống riêng của họ, cuộc sống của cháu trở nên phức tạp hơn. Cháu bắt đầu sống tách rời bố mẹ và tự mình đối diện với các cảm xúc. Khi nào không thể tự mình giải tỏa, cháu đi xem giờ khi đã lên cấp 3, cháu vẫn phải chống chọi với nỗi đau cha mẹ ly hôn. Có lẽ cháu sẽ không bao giờ hoàn toàn quên được chuyện đó nhưng bắt đầu quen vẫn cảm thấy ghen tị với các bạn có bố mẹ sống cùng nhau. Vào mỗi kỳ nghỉ cháu cảm thấy cô đơn và bất mãn. Cháu quen với nếp sống mới mà bố mẹ tạo ra, dù rằng họ không ở cùng nhau nữa. Cháu bắt đầu biết trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời mình, không còn cảm thấy khó chịu khi mẹ nhai kẹo hay sự ám ảnh của bố về đèn cho Giáng bạn mất đi điều gì đó thì bạn sẽ có cơ hội gặp gỡ những người mới hay nếp sống mới. Cháu học cách chấp nhận thực tế là bố mẹ sẽ không quay lại với nhau. Và rồi cháu bắt đầu có những hồi ức mới mẻ thay thế cho những hồi ức về cuộc sống gia Ngân Theo New York Times

bố và mẹ đã gặp nhau từ khi nào